thằng mò

cay bach dan:" - Qua cái nhìn đơn giản thiển cận, Mò đã đánh giá thấp Paothot, nên anh ta mặc sức nổ vung vít, nổ vô tội vạ về nhiều đề tài, nhiều lãnh vực và tưởng rằng khg ai biết ... Nhưng thật ra, trong chốn thượng vàng hạ cám của paothot, ngoài những tên ngu dzốt bé lép mé xèm, cũng còn khg thiếu chi các nhà trí thức khoa bảng, các bậc thức giả đang âm thầm ngồi quan sát sinh hoạt nầy ... Paothot là nơi có "ngọa hổ tàng long". Mò nên biết như vậy mà câm bớt cái mõm lại để tránh khỏi bị sa lầy làm trò cười cho thiên hạ đấy Mò ...

Hồn oan của nạn nhân cộng sản đã xui khiến cho thangmò trước đây tự phun ra lý lịch bố mẹ và thân tộc Mò là cộng sản gộc. Bây giờ thấy bị hố nặng rồi, nên anh ta mượn hoàn cảnh của Phan Nhật Nam để làm tấm khiên bào chữa cho anh ta. Nhưng một lần nữa, lại cho thấy Mò là một tên gian manh chuyên dựng chuyện thêu dệt,  ... Mò dấu đầu lòi đuôi, càng vùng vẫy bào chữa thì tấm lưới sự thật càng siết chặt Mò thêm mà thôi ...

4 comments:

CHAU KOOL said...

cay bach dan:

4,5 năm làm thân nô tài cho room Cali, Mõ chỉ biết cúi đầu phục vụ, khg dám lộ ra bản chất côn đồ của mình. Nhưng rồi do tình cờ đưa đẩy, một sớm một chiều trở thành "ông chủ", điều hành một DD Chính trị, trong tay có dàn OP giỏi, chatter đông có lúc lên đến hơn 200 người. Từ đó anh ta ảo tưởng về sự thành công và năng lực của bản thân mình nên hung hăng giở thói du côn ngang tàng, mục hạ vô nhân, coi chatters như cỏ rác ... Chính sự ảo tưởng nầy đã giết chết anh ta, bây giờ phải chui nhủi trong paothot như một tên trộm .... Đáng đời cho một tên ngu xuẩn !

CHAU KOOL said...


cay bach dan:

Diễn giả Mõ phát biểu ấp a ấp úng, đề tài lung tung bé xèm bé lép. Cử tọa thì ngồi im, gật gờ ngậm me dzốt nên ù ù cạc cạc, có biết mẹ gì đâu mà góp ý, chỉ biết ngồi hốc mồm ra ngủ gật, thỉnh thoảng giật mình vỗ tay tán thưởng rào rào ... Buồn cười nhất là có hôm, một cử tọa nô tài đang lim dim ngủ gật vì nhàm chán, chợt nghe Mõ la hét om sòm, chửi thề văng mạng trên mic, anh ta bỗng giật mình, chẳng biết trời trăng ất giáp gì cũng vội vỗ tay theo quán tình nô tài của anh ta. Cái vỗ tay quán tính ấy, tưởng là hoan hô Mõ nhưng lại hóa ra là cái lưỡi câu xỏ lá móc vào họng Mõ, thế có pỏ mẹ khg chứ ?

cay bach dan said...

ĐẠO VĂN ( PLAGIARISM) LÀ GÌ ?

Rất nhiều người nghĩ đạo văn chỉ đơn thuần là việc copy thành quả của một ai đó hay vay mượn các ý tưởng gốc. Tuy nhiên, còn rất nhiều biến hóa khác của đạo văn mà bạn cần nắm rõ trước khi học tập tại các quốc gia phát triển, nơi coi đạo văn là một "tội" , và các ý tưởng , hay sản phẩm trí thức là một tài sản được Pháp luật bảo vệ.

Theo Merriam-Webster Online Dictionary, đạo văn nghĩa là:
- Ăn cắp và hình thành những ý tưởng hay ngôn từ mới, khởi nguồn từ ý tưởng của một ai đó.
- Sử dụng sản phẩm của một ai đó mà không công bố, ghi rõ nguồn gốc.
- Giới thiệu một ý tưởng hay sản phẩm mới, được chuyển hóa từ một nguồn đã có từ trước.

Ở Mỹ, câu hỏi được đưa ra là “Từ ngữ và các ý tưởng có thực sự bị ăn cắp? ” . Luật pháp Mỹ trả lời là có. Việc diễn đạt một ý tưởng độc đáo nào đó cũng được xem là một thành quả của trí tuệ và được bảo vệ theo Luật tác giả, tương đương như việc bảo vệ một phát minh hoàn toàn mới.

Có rất nhiều cách để đạo văn. Việc “hô hoán” thành quả của một ai đó là của mình là trường hợp đầu tiên, chỉ riêng việc sao chép từ ngữ hay ý tưởng của một ai đó mà không ghi rõ nguồn cũng có thể được xem là đạo văn. Một khi đã có ý định sử dụng trích dẫn từ thành quả sáng tạo và lao động của người khác, bạn phải ghi rõ nguồn và tên trích dẫn từng đoạn một. Tuy nhiên, thậm chí trích dẫn cụ thể nhưng lại sao chép quá nhiều cũng sẽ là một bằng chứng của đạo văn ... (Xin xem tiếp )

cay bach dan said...

Đã dẫn nguồn, nhưng vẫn là đạo văn : (Các trường hợp như sau)

1. “The Forgotten Footnote”: Người viết dẫn tên tác giả nhưng lại sao lãng việc điền thông tin cụ thể để dẫn chứng về đoạn dẫn nguồn tham khảo như năm xuất bản, trang, chương mục...

2. “The Misinformer”: Người viết cung cấp thông tin sai sự thật liên quan đến các nguồn tham khảo, khiến đọc giả không thể tìm thấy được nguồn chính xác.

3. “The Too-Perfect Paraphrase”: Người viết có dẫn nguồn nhưng lại “quên” dấu trích dẫn dù đoạn đó được sao chép từng từ một hay gần như thế. Mặc dù đã cung ứng đủ thông tin cơ bản cho nguồn dẫn nhưng người viết bị cho là đã không “tôn trọng” đến bản gốc và “dịch” sai thông tin.

4. “The Resourceful Citer”: Người viết dẫn ra tất cả các nguồn, đoạn văn và sử dụng việc trích dẫn một cách đầy đủ tuy nhiên công trình này vẫn được xem là gần như là không hề có tính độc đáo. Đôi khi rất khó để nhân ra hình thức này của đạo văn bởi vì chúng chẳng khác gì một bài nghiên cứu “dày công”.

5. “The Perfect Crime”: Hành vi phạm tội dù có tinh vi đến đâu thì cũng... vẫn coi là tội phạm. Trong trường hợp này, người viết chỉ dẫn nguồn ở một vài nội dung tham khảo cơ bản. Mặc dù tiếp tục sử dụng các nội dung khác của cùng một nguồn này để viết bài nhưng người viết không tiếp tục trích dẫn. Bằng cách này, người đọc có thể bị "đánh lừa" bởi cách trích dẫn "nửa vời" của người viết.

Làm thế nào để tránh việc đạo văn?

Trong học tập, chắc chắn bạn sẽ phải làm quen với những nguồn thông tin của các học giả đi trước, chính vì thế cách tốt nhất là hãy trích dẫn nguồn bất cứ khi nào bạn sử dụng lời trích, chú giải một cách chi tiết và cụ thể. Đây cũng là cách bạn có thể kiểm tra lại thông tin tham khảo một cách nhanh chóng nếu muốn chỉnh sửa hay so sánh tước khi nộp bài. Hãy biết trân trọng thành quả lao động của người khác nếu bạn kỳ vọng người khác tôn trọng những nỗ lực của chính bạn. Xã hội chỉ có thể phát triển nếu có sự sáng tạo, phát minh và sáng kiến.

Một số công cụ phát hiện đạo văn ở các trường Đại học

Theo eHow, có rất nhiều công cụ phát hiện đạo văn online, chẳng hạn như trang Turnitin, hay phần mềm CopyCatch Gold, các trang web tìm kiếm như Google và AltaVista… Hiện nay, Turnitin vẫn là trang phát hiện các… văn (sĩ) đạo được sử dụng rộng rãi tại các trường Đại học trên thế giới.

Ở The Hague University of Applied Sciences, giáo viên luôn yêu cầu sinh viên nộp bài viết, tiểu luận hay công trình nghiên cứu qua chương trình chống đạo văn Ephorus. Chỉ có những sinh viên đã “scan” công trình của mình qua Ephorus mới được phép gửi bài đến giáo viên qua hình thức điện tử.

Nguồn: Plagiarism, eHow, Thehageuniversity